Bài này ta vẫn viết cách đó cỡ một tuần để tặng mặt blog của Hoàng Ngọc Cầm; fan edit Tọa Khán từ bỏ cmùi hương 69 trở đi, nay ta bê về trên đây lại cùng sửa đổi tí chút, một phần là do ta chổ chính giữa đắc với tác phđộ ẩm này, 1 phần nữa là ta mong muốn thông qua bài cảm nhận này thì vẫn có rất nhiều người kiếm tìm gọi Tọa Khán rộng. Hãy hiểu và tận thưởng mẫu cảm hứng tkhô hanh tĩnh Lúc ngồi ngắm áng mây thủng thỉnh trôi cùng trọng điểm đột nhiên bình cho lạ. Bạn đang xem: Tọa khán vân khởi thì
Bài này xin một lần nữa mạn phép gởi Tặng mang lại Hoàng Ngọc Cầm, Tiêu Phẩy với Đài Lạc, những người vẫn vứt thời gian quý báu của chính bản thân mình ra để chăm chút từng câu từng chữ, đưa về mang lại bọn họ số đông phiên bản edit tuyệt vời và hoàn hảo nhất độc nhất.
Ta cũng đôi khi post lại bài reply của Cầm mang đến ta, chính vì nó rất lôi cuốn a!
_____________________
Cuối thuộc thì Tọa Khán Vân Khởi Thì cũng cho ngày trả. Ngày này tôi hóng đã và đang thọ rồi, tự khi được phát âm ra mắt bên vnsharing thì lòng tôi bất chợt nhen lên một thứ cảm xúc mong đợi với bộ này. Tôi vốn ko ưng ý loại cthị xã gọi truyện mà cần hóng phải chờ. Một câu chuyện là hồi xen kẹt của các cảm xúc, lưu ý đến, nó ngay thức thì mạch, tiếp nối nhau. Cho đề xuất trường hợp bị cắt đứt đi tạo nên xúc cảm hối tiếc thì thiệt là một trong những điều không mong muốn. Từ 3 ngày trước đó, gần như thời gian thảnh thơi tôi phần lớn đọc Tọa Khán, bỏ tất cả mọi cthị xã khác sang một bên, chỉ để ý đọc nó. Qua mang lại chương 110 thì tôi thật thấy stress. Lần thứ nhất tôi phát âm cỗ truyện lâu năm như vậy. Cảm giác tuyệt vọng và chán nản len lỏi vào vào. Tôi từ bỏ hỏi bởi vì sao? Không cần là vì tình tiết bộ truyện chậm rì rì, ko chút ít gì khiến cấn gây nên nhưng vày bao gồm tôi không biết cách trải nghiệm nó. Tọa Khán là một trong những áng vnạp năng lượng ai oán, chầm đủng đỉnh lửng lơ, gọi nó, cần được có những khoảng tầm yên ổn nhằm quan tâm đến, để thnóng ý tđọng của từng câu chữ trong nó. Đọc nó, lòng yêu cầu tịnh một chút, đừng nhằm đông đảo rối ren của cuộc sống kéo vào, đừng nhằm phần nhiều suy nghĩ khiếp sợ khoảng thườngvề cuộc sống đời thường ảnh hưởng đến tầm nhìn của chính bản thân mình đối với nhân đồ vật vào truyện thì mới có thể cảm nhận hết được loại xuất xắc, cái đẹp cùng loại buồn của áng mây này, phải tôi đưa ra quyết định dừng lại vào giây khắc nhằm viết ra phần đông Để ý đến của mình trước lúc đọc phần lớn cmùi hương không giống.Hai bản dịch của Tọa Khán khiến cho tôi mngơi nghỉ sở hữu thêm tầm mắt. Ý tôi chưa hẳn để so sánh ai edit hay hơn, giỏi giỏi rộng nhưng mà là chúng ta vẫn khiến cho tôi gồm thêm một góc nhìn khác về đầy đủ nhân đồ trong chuyện. Cùng một câu, tuy thế chỉ cần biến hóa vài ba trường đoản cú thì câu nó sẽ có được một nghĩa không giống ngay, đưa về mang đến tôi một cảm giác mới, một nhận xét mới. Cái đập vào đôi mắt tôi thứ nhất ko đề nghị là giọng văn, chưa hẳn là đậm chất ngầu nhân thiết bị, không hẳn là cốt truyện truyện mà chính là ngôi xưng của từng người trong truyện. Có nhiều người ko xem xét việc đánh giá ngôi xưng mang đến nhân thứ trong truyện siêu đặc trưng, nó góp phần hiểu rõ phải tính cách, cho người gọi một chiếc quan sát tổng quát về nhỏ người của nhân đồ vào truyện. Tôi ưa thích phương pháp xưng hô “ta” mà lại Cầm dùng mang lại Hàn Tiêu trong những cơ hội từ sự của phiên bản thân. Nó phần như thế nào làm sơn thêm vẻ cô độc, thanh vắng, một mình một hướng của bé fan Hàn Tiêu, duy vấp ngã độc tôn. Tôi vẫn hiểu qua các đam mỹ khác , nhưng mà loại xúc cảm về nhân thiết bị xưng ‘ta’ không bao giờ lại rõ ràng mang đến như thế Lúc hiểu Tọa Khán. Giọng văn uống mượt cơ mà lại sở hữu chút ít nào đó gian khổ, thê lương giống hệt như bầu không khí của truyện. Chậm rãi, cđọng thong thả nlỗi áng mây trôi chỗ ttách. Tôi ưng ý cái cảm giác mình liên hệ Tọa Khán như một bức tranh tbỏ mang đen Trắng, trầm trầm yên bình, u uất không kém phần cô liêu, chấm phá bên trên đó là phần nhiều cung bậc của hạnh phúc. Ẩn đâu giữa những cung bậc chính là xúc cảm băn khoăn lo lắng, liệu sản phẩm niềm hạnh phúc này còn lâu dài được bao lâu, ta… có thể đã đạt được niềm hạnh phúc giỏi không?
Con bạn Hàn Tiêu tràn trề hầu như mâu thuẫn, không thích bám dáng vẻ mang đến thiên hạ cụ sự mà lại lại đầy trách rưới nhiệm, không thể ngohình ảnh khía cạnh làm ngơ trong khi thấy người chạm mặt nạn mặc dù cho tín đồ kia có từng khiến cho bản thân khổ sở đi chăng nữa. Con bạn vô tình mà lại mặt khác cũng hữu tình. Vô tình với vạn sự trên trần gian, lãng mạn cùng với nuốm nhân. Tiêu luôn cho rằng mình là người lãnh đạm với cố kỉnh sự, tuy vậy thiệt ra, cái sự lãnh đạm cơ mà cậu khoác mang lại bản thân ấy chỉ cần dòng vỏ, chiếc lí vị nhằm bịt đi nỗi thèm khát tất cả một ai kia ở bên cạnh bản thân, cùng bản thân share cthị xã dương gian. Đời fan vốn cần yếu biết trước được toàn bộ rất nhiều cthị trấn, cùng cũng không có cái gì là tồn tại cả. Tình yêu thương là vĩnh cữu ư? Đó là sai lạc, tình thương liệu tất cả còn vĩnh cửu ko khi cơ mà trái tyên của con bạn đã thay đổi. Tin tưởng sẽ được gì? Cố thế rồi những đồ vật chợt hóa hỏng ko. Đối cùng với cuộc sống thường ngày này, tầm nhìn của Tiêu tất cả phần nào xấu đi, cậu dấn rõ ra thực chất của một bé bạn, nhận thấy được không ít khía cạnh trái của thôn hội.
Cái Tôi say đắm Tọa Khán mặt khác cũng bởi tư tưởng nhân thứ được tạo siêu chuẩn, vô cùng thực. Tôi kiếm tìm đâu đó vào Hàn Tiêu có những suy tứ của tớ về phương diện tình thân. Cái bí quyết trốn rời của Tiêu khiến tôi yêu cầu đơ bản thân, yêu cầu ngẫm lại bản thân, hợp lý tôi vẫn thừa yếu đuối, quá hèn nhát không dám đánh bài không còn tình yêu của chính bản thân mình nhằm đổi chân tình cùng lòng tin. Tôi như mong muốn Khi mái ấm gia đình tôi vẫn yêu quý tôi, chứ không hề lãnh đạm nlỗi gia gia của Tiêu so với cậu, nhưng mà đâu đó vào tôi vẫn khát cầu một sản phẩm tình cảm thực lòng, tôi luôn ao ước tất cả người quan tâm tôi thiệt lòng mà lại tôi lại không được gan dạ nhằm đi tìm, cảm thấy không được dũng cảm theo trò chơi cho sau cùng vày tôi sợ, bạn thất bại cuộc, tín đồ mất hết tất cả đã là tôi, bàn tay tôi giơ ra thân không trung sẽ chới cùng với không ai thế rước. Thế buộc phải tôi phục Tiêu, cùng cảm thấy tị tị với cảm tình nhưng Tiêu Huân giành riêng cho nhau. Tình yêu thương của họ đến từ dịp, tôi suy nghĩ, là thời gian hai người gặp gỡ nhau, ánh mắt của Tiêu trong vô thức vẫn luôn dõi theo từng hành động của vị vương gia đầy khí chất ngạo nghễ kia, còn góc nhìn của Huân cũng luôn trông theo bóng hình bé người đơn côi và tĩnh lặng kia. Vì cớ gì nhưng mà nhỏ tín đồ tài ba khiến cho bao tín đồ mê mệt sẵn sàng chuẩn bị lấp phục bên dưới chân với bản thân lại đối xử cực kỳ ôn nhu, quyên tâm lo ngại không còn mực? Vì cớ bạn tê lại từ bao phủ lấy bản thân, tạo thành lớp ngăn uống không cho tất cả những người không giống cho tới gần? Vì cớ gì bản thân luôn đạm mạt cùng với cụ sự nhưng mọi khi với người ấy, mình luôn luôn Cảm Xúc bồn chồn cùng vô tình bị kéo theo hầu hết hành vi của bạn ta? Vì cớ gì có thể điện thoại tư vấn thẳng tên mình tuy thế fan kia cứ đọng một vương vãi gia, nhị vương vãi gia khiến cho bản thân bao gồm cảm giác mất mác? Tài năng, cân nhắc, tính bí quyết của nhị bạn đã nâng chúng ta vào với nhau. Nếu Tiêu Nhi đạm mạt như nước, lãnh đạm với mọi cthị trấn, để mang thời hạn xóa nhòa đi đa số suy bốn, lo ngại trong cậu thì Dật Huân nlỗi lửa, tận tâm, bá đạo hấp dẫn Tiêu Nhi, phải cậu phải đương đầu với cảm xúc thật của lòng mình. Tình yêu ấy thân bọn họ cứ ko nồng dịu đậm đà từ cơ hội ban sơ, cũng không lỏng lẽo dễ chia lìa mà lại nó cứ đọng đàng hoàng nphân tử , thoải mái và tự nhiên nlỗi hương thơm huân mùi hương tkhô cứng tĩnh nhưng Huân vẫn thường xuyên mang theo trên người. Cứ tưởng nó nhỏng là 1 trong điều rõ ràng, việc nó trường thọ là một trong những điều đương nhiên, mà lại Lúc xa rồi, rơi vào phần nhiều trang bị rạo rực, nóng nảy thì mẫu thứ từ từ nphân tử ấy cứ đọng như là một trong những vết chnóng im để tín đồ không giống tìm về, một góc im mang lại tâm hồn .
Ái tình vốn là thiết bị lỗi hỏng thực thực. “Vấn thế gian tình hà chi vật…” Những con fan vào Tọa Khán dám yêu, dám tận tình vì chưng những người mình yêu thương không hề hối hận hận. Hòa Ngạn, Dịch Cừ… tình thương của mình với tôi là một tình thân nồng thắm, nỗ lực chấp. Hòa Ngạn yêu Nam Tú Thiên để rồi nhận biết rằng tôi chỉ là núm thân của ai đó. Tôi vẫn trường đoản cú hỏi liệu Nam Tú Thiên có yêu Hòa Ngạn thiệt ko, tận sâu trong tim tôi, câu vấn đáp vẫn chính là ko. Hòa Ngạn dũng mãnh dám quăng quật quăng quật tất cả nhằm theo đuổi trang bị tình cảm ko Chắn chắn ấy, mặc dù cho thực sự có âu sầu đi chăng nữa thì tôi vẫn âm thầm nghĩ ông sẽ không khi nào ân hận hận do đưa ra quyết định của chính mình, vị ông sẽ yêu thương không còn bản thân, sống nhiệt tình cho người mình yêu thương. Cái tình của ông nó thiệt mạnh mẽ cùng đầy sự hi sinh.
phần lớn fan trách nhân đồ vật Nam Tú Thiên nhưng tôi lại thấy người tội nghiệp tuyệt nhất vào áng văn này có lẽ là ông. Hòa Ngạn cho dù không đủ nửa đời tín đồ cơ mà sau cùng ông vẫn đang còn thời cơ nhằm tìm kiếm cho doanh nghiệp một tình yêu, một vị trí thực thụ trong tâm của ái nhân nhưng Nam Tú Thiên thì ko. Những gì cơ mà Tú Thiên bao gồm chưa bao giờ là đủ cả. Tôi luôn luôn nghĩ về ông đã đi kiếm cho khách hàng đồ vật gi Gọi là tình thân chân thiết yếu, đích thực. Ông tội nghiệp Lúc mãi phân vân được mình thích gì, khi xua theo 1 hình bóng xa xưa, Khi thiếu hiểu biết nhiều được thế nào là mối tình, khi không hiểu rằng dòng xúc cảm thật tín nhiệm tưởng một ai. Ông có lẽ rằng đã thương thơm Hòa Ngạn thật, tuy vậy tôi thỉnh thoảng hoài Lúc ctình ái thương ấy tất cả thiệt là tình thương hay là không, vày, một trái tyên ổn nhỏ dại nhoi như vậy thì làm thế nào hoàn toàn có thể dung đựng từng đó người? Yêu… nếu như là làm cho tất cả những người mình yêu đau khổ, thì xin chớ Call sẽ là tình thương. Cả đời người gieo rắc từng nào tình cảm trớ trêu cuối cùng cũng chỉ nhằm kiếm tìm một nhẵn người. Tình lỗi ảo, tuy vậy bé fan vẫn nạm trọn vẹn cho nó. Có đôi lúc, buông tay là một trong những điều tốt, buông tha mang lại thiết yếu bản thân tôi cũng là nút giải kết mang lại gần như vướng mắc ái tình thế gian.
Những nhân vật dụng trong Tọa Khán, không có một ai chán ghét cả. Họ đều là những người dân đáng buồn. Mỗi bạn đều có một yếu tố hoàn cảnh, một xuất xứ, số đông nỗi nhức thương, hạnh phúc để gia công đề nghị chúng ta thời buổi này. Đối cùng với Thường Hoan, ban sơ là ghét, là giận, nhưng sau đó lại gửi sang là thương là yêu. Tôi được dạy dỗ, phàm là vấn đề gì, đầy đủ nên đứng sinh sống các phía suy xét, chứ đừng cố định dùng suy xét của bản thân mình nhưng mà áp đặt bạn khác, mọi cá nhân mỗi chình họa, tín đồ ta làm cái gi đều sở hữu lý do riêng của mình phải ghi nhận cảm thông với đứng về phía bạn ta để xem. Một đứa tthấp lắp thêm phải nhất này lại không có, nhưng sản phẩm nó ko cần thì ttránh lại ban đến. Sắc rất đẹp vốn không phải là sản phẩm công nghệ nó mong muốn. Vạn thứ ra đời phần lớn rất cần phải bao gồm tình cảm new hoàn toàn có thể đâm chồi nảy lộc một giải pháp rạng rỡ tuyệt nhất, nhưng lại nó lại không có. tổ ấm lãnh đạm, lăn lóc đầu con đường xó chợ, tuổi nhỏ tuổi cơ mà sẽ mau chóng phát âm được mặt trái của làng hội, lòng dạ nhỏ người, biết tự xù lông bảo vệ bản thân. Đối với nó là may mắn tuyệt là xấu số đây? Và rồi, lần đầu tiên vào ngần ấy năm sống vào sự khinc Khi, gồm fan chỉ dẫn mang lại hắn bàn tay nhằm hắn cố kỉnh đem, đến hắn tình thương thơm, sưởi ấm trái tim sở hữu đầy dấu sẹo ấy để nó cảm giác dc loại cảm xúc có tín đồ làm sao đó yêu cầu mình, yêu mến bản thân. Nó bịn rịn chiếc điểm dựa kiên cố ấy, nó bịn rịn chiếc hơi ấm ấy cũng tương tự Hàn Tiêu quyến luyến các cái ôm, các cái vuốt tóc đầy ôn nhu của Dật Huân. Rồi, chợt có một ai kia lộ diện, nó sợ hãi, hại mẫu xúc cảm ấm cúng ấy vẫn xa lánh nó, chỗ tựa ấy, đôi tay ấy đã không thể dành cho nó nữa, nó lại vẫn yêu cầu trở lại những ngày mát mẻ trước đây. Cái phương pháp cơ mà nó cao ngạo, tiếng nói biểu hiện sự tự kiêu của chính bản thân mình cũng chỉ để đậy phủ nỗi hại ngày càng dâng cao trong tâm nó mà thôi. Nó nên tìm một nguyên nhân, một nguyên nhân để đuổi những người dân khác đi còn chỉ lưu giữ hơi ấm ấy mang lại riêng rẽ bản thân cơ mà thôi. Nó hại lại nên đơn độc thêm 1 đợt tiếp nhữa. Vậy thì, nó đáng tiếc giỏi là xứng đáng giận đây?
Nếu gọi Tọa Khán một cách ghẻ lạnh, đọc để cho vui, cho biết thêm thì chắc rằng đa số người đã mãi không hiểu nhiều được bí quyết hành xử của Tiêu ngơi nghỉ cuối truyện. Tình yêu thương vốn được dựa vào sự tin cậy đối phương để có mặt. Khi Hàn Tiêu yêu thương, cũng chính là cơ hội Tiêu đặt trọn tinh thần của chính mình với Dật Huân, một nhỏ người luôn luôn lạnh lùng, hờ hững với chũm sự, luôn luôn luôn giữ một khoảng cách xung quanh với đa số bạn, không nhằm ai thâm nhập lệ trái đất riêng rẽ của mình thì câu hỏi để cho một con bạn làm sao đó tham gia vào phần nhiều đưa ra quyết định của mình, hoặc để cho những người ta bao gồm quyền xử lý đa số vấn đề liên quan cho tôi cũng đầy đủ để chứng tỏ nhỏ fan thờ ơ đó yêu fan cơ biết bao. Cảm giác tin cẩn một ai kia cực kỳ hay, bản thân sẽ không hề rất cần được một mình đương đầu cùng với phần nhiều buồn phiền, suy bốn nữa, sẽ sở hữu tín đồ thuộc nghĩ về cùng với bản thân, tôi cũng không sợ hãi khi bổ, bản thân sẽ không vùng dậy được, sẽ có được bạn giúp bản thân đứng lên, vững bước đi tiếp. Phải đứng về phía cá tính của Hàn Tiêu, xuất thân của cậu ấy, với phần đa trải đời cậu ấy đang tởm qua thì mới biết tình yêu của Dật Huân sẽ khiến Tiêu biến hóa thế nào.
Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Chơi Troll Warlord Dota 2 Guide: Dota 2, Cách Chơi Troll Warlord
Tọa Khán là một áng mây trôi nhè cổ dịu. Là một vệt chnóng lặng, giả dụ là phát âm thờ ơ, mang đến vui, gọi qua mặt đường thì đang mãi không hiểu biết được nỗi đau kèm cùng với hạnh phúc luôn luôn ngơi nghỉ trong đó với đang thiếu hiểu biết được ctình ái thân Tiêu và Huân nó sâu sắc nhịn nhường nào. Cái kết của Tọa Khán là một chiếc kết rất đẹp, tôi lần khần nói gì hơn, dẫu vậy tôi thiệt sự vừa lòng với mẫu kết này. Hàn Tiêu cuối cùng rồi cũng phát âm dòng cảm xúc yêu một người với được một người yêu nó ra ra làm sao. Là một nút ít mlàm việc mang lại Hàn Tiêu và cũng chính là nút ít mlàm việc mang lại tôi. Tình, tôi vốn không có tương đối nhiều tuy thế có lẽ rằng, lần tới tôi đã test đỏ đen nó để thay đổi lại thứ hạnh phúc mà lại tôi luôn mong chờ coi sao. Dù là hư ảo, mặc dù là gian sảo, tôi cũng vẫn ý muốn test một lần. Cảm ơn Cầm, Tiêu, với cả Đài Lạc bởi đang đem về mang đến tôi phần lớn cung bậc cảm xúc lúc hiểu áng vnạp năng lượng này. Tôi vẫn sẽ ghi nhớ mãi loại cảm giác lơ lửng đượm bi lụy của tác phđộ ẩm mang tên Tọa Khán Vân Khởi Thì.
– Tĩnh Nguyệt Chấp Bút ít –
__________________
Lời bình của Cầm:
“Trước hết tôi xin cảm ơn các bạn vì đang viết ra những dòng này. Những lời của doanh nghiệp thật sự đã khiến cho tôi cảm thấy xúc rượu cồn vô cùng. Tọa khán là một bức ảnh cẩn trọng, nhưng mà ẩn sâu trong bình yên vẫn có bão tố. Sự phong tía của Tọa khán ko to lớn tát to con, tuy vậy nó lại khôn xiết sắc, mà lại phàm đồ vật gi càng nhan sắc thì lúc cứa vào lại càng đau. Những nhân đồ vật vào Tọa khán chẳng có ai bị quấy rầy về mặt thân xác, lại càng không như đều bộ đam mỹ ngược luyến tàn chổ chính giữa khác. Mọi vật dụng cứ đọng nhtrần nhẹ trôi đi, cơ mà thiết yếu vào loại nhnai lưng dịu ấy lại sở hữu đông đảo điều khiến tôi nhiều lần cần nhảy khóc. khi tôi edit phiên nước ngoài về Dịch Thường Hoan, tôi đang nghĩ một bạn béo lên không được bất kỳ ai mếm mộ, luôn luôn nên nghi kỵ thì dù cho có là quốc dung nhan thiên mùi hương suy mang lại thuộc cũng chỉ cần bi kịch. Ông trời ban mang đến Thường Hoan dung mạo hơn người, cơ mà lại tước đoạt chiếm đi của anh ấy ta loại quyền được yêu thương tmùi hương cùng tin cẩn. Dịch Thường Hoan ko đáng ghét chút nào, hành trình dài cơ mà Thường Hoan vẫn trải qua tuyệt vời nhất ko dễ ợt, cùng cái tình anh ta đã có được cùng với Dịch Cừ lại càng trở ngại hơn thế nữa. Vậy đề nghị anh ta thế chấp muốn độc chỉ chiếm Dịch Cừ là vấn đề dễ hiểu, cùng bọn họ đừng chính vì thế nhưng khinh ghét Thường Hoan.
Còn khi tôi edit đều chương nói đến tình cảm của Hòa Ngạn thì tôi lại càng nhức. Từng câu từng chữ tôi viết ra số đông thnóng đẫm nỗi nhức của Hòa Ngạn. Hòa Ngạn sẽ yêu, đã vì chưng fan mình yêu thương mà lại hy sinh rộng nửa đời bạn, mà lại Hòa Ngạn chắc rằng đã không lúc nào ăn năn hận. Nam Tú Thiên thiệt sự đã cho ông chơn tình, nhưng mà cũng chủ yếu Nam Tú Thiên bào mòn đi sự chơn huệ ấy trong ông. Vậy phải ông lựa chọn ra đi.
Nam Tú Thiên lại càng đáng tiếc hơn. Đối cùng với mỗi một tín đồ ông ta đa số yêu, nhưng lại lại cần yếu xác định đâu là vấn đề ngừng. Ông ta đã gồm Hòa Ngạn cơ mà vẫn hy vọng tất cả thêm Đường Hiền. Tôi sẽ nghĩ về ông ta do không có được Trạm Chi đề nghị mới nhớ nhung vậy trường hợp năm xưa ông ta không tồn tại được Hòa Ngạn thì liệu bóng hình mãi mãi xung khắc sâu trong tâm địa ông ta chính là Hòa Ngạn chăng? Nam Tú Thiên yêu bằng tcõi âm của một đứa ttốt, ý muốn rồi lại muốn nữa. Và kia đó là sự bất hạnh vào một kiếp tín đồ.
Hôm qua tôi vô tình nghe một bạn các bạn nhận định rằng Tọa khán xuất xắc, mà lại trong tương lai mát tay vì thế tính bí quyết cùng cthị xã tình của Dật Huân cùng với Hàn Tiêu không thể sâu sắc nhỏng ban đầu, Hàn Tiêu về sau buông tay mặc mang lại Dật Huân cách xử trí không còn hầu như sự. Cá nhân tôi cho rằng, Tọa khán vân khởi thì là 1 bộ truyện càng viết càng hay. Những phân đoạn cuối tất cả một chân thành và ý nghĩa khôn xiết đặc biệt quan trọng. Hàn Tiêu từ đầu sẽ là 1 trong những fan luôn mắc cỡ ngùng chuyện thiết lập cấu hình tình dục với những người khác. Đối với mỗi một cthị trấn cậu luôn luôn ý muốn từ bỏ mình triển khai còn chỉ tiến hành 1 mình. Cậu cũng đã có lần thiếu tín nhiệm tưởng rằng bản thân sẽ có được một hạnh phúc thỏa mãn cùng với Dật Huân. Vậy nên những lúc cậu buông tay để Dật Huân có mặt giúp bản thân, lúc cậu phó mặc hầu như sự cho Dật Huân cách xử lý cũng là dịp cậu đã thiệt sự đặt tinh thần vào một trong những tín đồ. Chỉ Lúc tin tưởng thì con tín đồ ta bắt đầu thể yên tâm mang đến cầm. Kể trường đoản cú khi ấy Hàn Tiêu vẫn trọng tâm niệm trái đất này là nhà của cậu, Dật Huân là thân nhân của cậu, là hạnh phúc của cậu. Vậy thì tất cả gì là không tốt? Hàn Tiêu vẫn luôn là Hàn Tiêu, một con bạn khát khao tình yêu với nguyện có tác dụng những sản phẩm để giữ lại lấy chân tình.
Chỉ là vài ba chiếc giãi bày cảm xúc của tôi khi đọc phần nhiều lời của chúng ta. Hy vọng các bạn không cười chê.